Đất khách chiều nay ta đón Xuân
Quê người ngơ ngẩn dạ bâng khuâng
Đầu năm khai bút mà đau xót
Hận cũ ngày xưa … lệ khó ngăn
Mười mấy năm rồi ta ở đây
Cố hương mù mịt khuất ngàn mây
Mơ về đất Mẹ - lòng tê tái !
Nổi nhớ dâng đầy khó đổi thay
Căm thù bè lũ « phản nhân dân »
Tạo cảnh chia ly khổ vạn phần
Tổ quốc xa rồi – không thấy nữa
Bà con quyến thuộc lạc tình thân
Chiều nay đất khách đón Xuân sang
Lặng lẽ mình ta … lệ ứa tràn
Thấp thoáng trong hồn bao kỷ niệm
Từ mùa Xuân cũ thuở an khang
Đất khách Xuân về ta vẫn mơ
Dẹp bày giặc đỏ - lũ gian nô
Đàn chim xa xứ quay về tổ
Vui cảnh đoàn viên với Tự do